Thời sựChính trịKinh tếDu lịchXã hộiVăn hóaGiáo dụcSức khỏeMultimediaQuốc chống - An ninhPháp luậtKhoa học-Công nghệĐất và tín đồ Quảng BìnhPhóng sự - ký sựThể thaoQuốc tếVấn đề & Đối thoại
*
*

Tìm tìm
*
Facebook
*
Liên hệ
*
Chuyên mục
Thời sựChính trịKinh tếDu lịchXã hộiVăn hóaGiáo dụcSức khỏeMultimediaQuốc phòng - An ninhPháp luậtKhoa học-Công nghệĐất và người Quảng BìnhPhóng sự - ký sựThể thaoQuốc tếVấn đề và Đối thoại
(QBĐT) - cách đây 47 năm, theo đưa ra quyết định của Ty giáo dục Quảng Bình, Trường cấp cho 3 (nay là THPT) Lệ Thủy mở nhì lớp chăm Văn cùng Toán. Nhưng vì không đủ giáo viên nên lựa chọn lại thành một lớp, học sinh được học lớp đó cần vừa giỏi văn, vừa giỏi toán, call là lớp 10A, lớp chọn.

Bạn đang xem: Trường thpt lệ thủy


Cuối năm học tập lớp 9 (hệ 10), năm học tập 1972-1973, nghỉ hè rồi, thầy Nguyễn quang đãng Hòe về nhà tôi mượn sách (thầy giỏi về mang sách đọc vì cha tôi luôn luôn gửi sách về, nhà tất cả tủ sách). Hôm đó, thầy ngồi phát âm lại quyển “Bỉ vỏ”, tôi thì thái chuối cho lợn. Khi vùng dậy về thầy nói, hết hè ni, em lên học tập lớp chuyên.Tôi bất ngờ nên thả dao đứng dậy. Thầy tiếp: "Cô Mai (Võ Thị Mai-người Phong Thủy) nói em học Toán, thầy nói để em học tập Văn. Phân vân trường bố trí răng."
Thầy Nguyễn quang đãng Hòe bắt đầu ra ngôi trường đâu như hai năm, dạy Văn lớp tôi. Lần đầu trả bài xích kiểm tra, thầy hỏi ai là Nguyễn gắng Thịnh, tôi tương đối sợ, đứng dậy. Thầy nói bài bác này được. Chấm dứt đưa bài cho mình ngồi bàn đầu chuyển mang lại tôi. Tôi sửng người, vì thầy cho điểm 9. Lần thứ nhất tôi được 9 điểm môn Văn. Năm đó, tôi tổng kết Văn 8.0, là vấn đề số cao hồi đó. Thời bấy giờ, ai giành danh hiệu tiên tiến (các môn học tập tổng kết 6.5 trở lên) là thành tích cao. Rất hiếm và bên cạnh đó không có bạn đạt học sinh giỏi.
Tôi siêu thích giải pháp dạy của thầy. Khó khăn như “Văn tế nghĩa sĩ phải Giuộc” mà thầy làm cho tất cả lớp rưng rưng.
Độ nhị tuần sau, thầy từ nhà tại Hiền Ninh (Quảng Ninh) lên họp ngơi nghỉ trường, ghé nhà tôi. Mấy đứa em chạy ra đồng kêu. Thầy bảo, trường định mở nhị lớp siêng Toán và siêng Văn nhưng bởi vì không đủ học sinh, cũng không được giáo viên yêu cầu giờ chọn lại một lớp, chọn những người dân học Văn và Toán đều giỏi, lớp không hotline là lớp chăm mà call lớp chọn. Đó là lớp 10A của bọn chúng tôi, năm học tập 1973-1974, lớp chọn đầu tiên của Trường cấp 3 Lệ Thủy. Sau đây thầy Nguyễn quang Hòe làm Hiệu phó Trường trung học phổ thông chuyên Võ Nguyên Giáp cho tới khi ngủ hưu.
Khiêm tốn nhưng mà nói thì chúng ta trong lớp đa số là “kỳ nhân”. Rất đa số chúng ta có đậm chất cá tính mạnh. Tan học chạy vội vàng về nhà ra đồng góp bố mẹ không hiểu sao vẫn học tốt như thường.
Lớp bởi vì thầy Phạm Xuân Thiết, dạy dỗ Văn, quản lý nhiệm; thầy Nguyễn Văn Dược dạy toán. Thầy Phạm Xuân Thiết là người chu chỉnh, viết bảng rất đẹp. Thầy dạy kỹ năng chắc, sâu, chỉ thiếu một ít bay bướm cho học viên gọi là giỏi văn loại của thầy Hoàng Thái, Phan Ngọc Thu, Nguyễn quang đãng Hòe…
Thầy Nguyễn Văn Dược thì dạy cực hay. Kiến thức sâu kèm theo bốn duy cất cánh bổng, phiêu kiểu toán học. Học sinh xuất sắc toán mang sức tứ duy. Thầy chơi lũ hay, nuốm nhạc lý, là bạn sửa lại nhịp mấy từ vào điệp khúc “khoan khoan hò khoan” bài bác “Quảng Bình quê ta ơi” lừng danh của nhạc sỹ của Hoàng Vân, sáng tác năm 1964 (thoạt đầu điệp khúc này hơi rãi ra, không nên nhịp hò khoan Lệ Thủy). Nhạc sỹ Hoàng Vân siêu phục.
Hồi đi học, thầy tất cả kể chuyện này: Năm 1989, thức giấc Quảng Bình tái lập, hồi đó tất cả người ý kiến đề nghị nhạc sỹ Hoàng Vân sửa lại lời đoạn: “Muôn người như một giữ hộ về Trị Thiên tấm lòng sắt son”, vị hồi phân tách tỉnh ko khí tương đối căng. Ông Hoàng Vân ko chịu. Hôm kia giao lưu, ông gồm kể lại cụ thể thầy Dược sửa đề cập trên.
Thầy Dược còn là tác giả nhiều ca khúc, trong các số ấy có ca khúc "Anh lính pháo binh" hồi đó không có ai không thuộc: "Anh bộ đội pháo binh ơi/Đôi đôi mắt anh vào sáng/Nhìn tận đến chân trời/Quê hương đang ngóng anh/Quê tôi lúa vừa xanh/Có hầu hết chàng trai xinh/Cây bút new vừa buông/Đời anh thành fan lính...".
Hồi đó có tương đối nhiều thầy quánh biệt. Không những kiến thức sâu rộng ngoại giả đa tài tuy thế rất nghiêm khắc. Nhớ có lần, trước lúc nghỉ tết âm lịch, thầy Hoàng Hữu Thung, dạy Hóa, call Nguyễn Thị Thu hương thơm lên bảng, Hương làm cho bài giỏi nên cho 10 điểm. Sau Tết, buổi học Hóa đầu tiên, thầy kiểm tra bài bác cũ, call Nguyễn Thị Thu Hương. Mùi hương đinh ninh là mình vừa mới được điểm cao thầy không call nữa, vả lại ham chơi Tết, nghe hotline rón nhón nhén lên bảng: “Thưa thầy, em không học bài”. Thầy hờ hững ghi vào sổ điểm 0.
Trong giờ đồng hồ học, thầy viết một chuỗi phản ứng chất hóa học rồi hỏi ai làm cho được. Cả lớp giơ tay (vì chuyện đó không cạnh tranh lắm với học sinh lớp chọn). Bấy giờ, lớp trưởng mới nói: “Thưa thầy, cho mình Thu hương lên chuộc lỗi”. Thầy vẫn lạnh lẽo lùng: “Không! Chuyện gì ra chuyện nấy. Tiếng ai biết cứ giơ tay”. Mà lại lúc đó mọi tín đồ đều bỏ tay xuống, chỉ từ Hương. Thầy call Hương lên bảng, làm dứt cho điểm 10.
Lớp trưởng Hiến nói: “Thưa thầy, thầy thêm số lượng 1 vào trước con số 0 vừa rồi đi thầy”. Thầy vẫn giá buốt lùng: “Không, điểm 10 nằm cột sau điểm 0”.
Sau này, nhiều người dân nói văn mẫu mã khô khan, nhưng kể từ lúc đó, thầy Phạm Xuân Thiết sẽ ra đề Văn thi học kỳ I: “Ôi việt nam biết mấy từ bỏ hào”, em hãy chế tác theo chủ thể đó, thể một số loại tùy em lựa chọn”. Đề siêu mở.
Anh Đỗ Quý Doãn, học sinh khóa trước chúng tôi, tòng ngũ năm 1972, sau có tác dụng Tổng chỉnh sửa Báo Quảng Bình rồi trưởng phòng ban Tuyên giáo thức giấc ủy Quảng Bình, sau nữa thì có tác dụng Thứ trưởng bộ Thông tin-Truyền thông có bài thơ “Trở về Quảng Trị” sau được phổ nhạc có đoạn vô cùng đúng bối cảnh, tâm trạng:
Lúc tôi chuyển ngành ra, thi khối C, học khoa Văn, Đại học tập Tổng hòa hợp Huế thì hầu hết chúng ta đã ra trường. Các bạn thì tiếp tục ở bộ đội, chúng ta thì công an, chúng ta thì giảng viên đại học, bạn là chưng sỹ, kỹ sư…, mỗi cá nhân một khu vực nhưng ổn định định công việc và học tập lên cao, giữ nhiệm vụ cả rồi.
Vậy mà cũng đã 47 năm, sát nửa vắt kỷ. Giờ lớp sẽ vắng những bạn: Nguyễn Văn Tăng (bác sỹ), Lê Xuân Huynh (công an), Nguyễn quang quẻ Sáng (giáo viên), Đặng Thị Thu Hà (giáo viên). Rất nhiều người còn lại thì sẽ thành ông, thành bà cả rồi.
Tôi sinh hoạt Đà Nẵng nên gặp Dương Đề Dũng, lãnh đạo trưởng Bộ chỉ huy lính Biên chống Đà Nẵng, Dũng học 10A khóa kế tiếp. Do lớp lựa chọn của Trường cấp 3 Lệ Thủy là nền móng để về sau mở lại trường chăm của tỉnh giấc nên ngần ngừ lớp chọn bảo trì được mấy khóa thì tôi không rõ lắm.
Lớp tất cả 39 học sinh gồm: Nguyễn Thị Bá, Nguyễn Văn Bằng, Nguyễn Thanh Bình, Nguyễn Văn Bời, Nguyễn Anh Dũng, Trương Văn Duyến, Đặng Thị Thu Hà, Nguyễn Trọng Hiến, Nguyễn Văn Hoạt, Dương Đức Hùng, Nguyễn Thị Thu Hương, Lê Xuân Huynh, Trương Tấn Khanh, Hoàng Đình Khuyên, trằn Trung Kiên, Phan Thị Lành, Nguyễn Thị Liên, Nguyễn Văn Liễu, Trương Minh Liểu, Đặng Ngọc Minh, Trương Tấn Minh, Phạm Hữu Nhạc, Nguyễn quang Sáng, Mai Thị Tâm, Nguyễn Văn Tăng, Nguyễn thế Thịnh, Lê Minh Trị, Nguyễn Văn Triển, è cổ Trọng Trinh, Trương Văn Tuấn, Ông Văn Tùng, Võ quang Tuyên, Nguyễn Tấn Vui, Nguyễn Văn Vượng, Trương Quốc Vỵ, Đặng Ngọc Yên, Võ Văn Quyết, Võ Tiến Dũng, trần Văn Tuân.

Xem thêm: Đã Lâu Lắm Rồi Không Về Thăm Lại Chốn Xưa, Cây Cầu Dừa


Địa chỉ: Báo Quảng Bình - Đường Trần quang quẻ Khải - TP. Đồng Hới - Tỉnh Quảng Bình

gmail.com

Bản quyền thuộc về Báo Quảng Bình. Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.