Trong đời mỗi đơn vị thơ Việt Nam ai cũng có ít nhất một lần viết về Bác, ai cũng có rất nhiều câu thơ hay về Bác. Và bao gồm lẽ, Tố Hữu là bên thơ viết về bác hay nhất.

Bạn đang xem: Thơ tố hữu về bác

*

“Người ngồi đó với cây chì đỏ/ Vạch đường đi, từng bước, từng giờ” (Tố Hữu). Ảnh tứ liệu

Ấy là nhờ công ty thơ gồm những thuận lợi riêng: Là người được thân cận với bác bỏ Hồ giữa những ngày trên chiến khu vực Việt Bắc và sau đây về Hà Nội; ông là người đảm nhận trọng trách công tác tư tưởng của Đảng yêu cầu nhiều lần được thiết kế việc trực tiếp với bác Hồ; điều đặc biệt nhất, ông là đơn vị thơ xuất sắc, lá cờ đầu của nền thơ ca biện pháp mạng Việt Nam.

Dọc theo hành trình dài thơ Tố Hữu, ta được tiếp cận phần đông dấu ấn, mốc son kế hoạch sử, mang ý nghĩa của thời đại, mang dấu tích của con người lãnh tụ hồ nước Chí Minh.

Thời kỳ đầu giải pháp mạng thành công, viết về bác với tư cách lãnh tụ tối cao, thơ Tố Hữu còn bình thường chung bao quát với những biểu tượng lớn: “Người quân nhân già vẫn quyết chiến hy sinh” … để nói tới tầm lớn tưởng của Bác.

Âm hưởng trọn ngợi ca mang tính chất hào khí đậm đánh như: “Hồ Chí Minh/ Hỡi ngọn đuốc thiêng liêng/ bên trên đầu ta ngọn cờ dân tộc/ Trong cố gắng kỷ trong thương hiệu người: Ái Quốc/ bạn muôn đời của nhà nghĩa nhức thương”.

Càng về sau, được gần và hiểu Bác hơn vậy thì thơ Tố Hữu khắc họa hình hình ảnh Bác thật đời thường và giản dị, là hiện thân của trung tâm hồn cùng trí tuệ dân tộc trong ngày hôm qua và hôm nay: “Con nghe chưng tưởng nghe lời non nước/ Tiếng thời xưa và giờ cả mai sau…”. Bởi bác là tinh thần và mức độ mạnh: “Mỗi khi lòng ta rưng rưng rung rinh/ Môi ta thầm kêu Bác: hồ nước Chí Minh/ cùng mỗi trận, mỗi mùa vui thắng lợi/ Đôi mắt chưng hiện lên cười phấn khởi...”

*

Nhà thơ Tố Hữu. Ảnh tư liệu

Từ bài bác thơ “Hồ Chí Minh” (1945) - bài bác thơ thứ nhất viết về bác bỏ đến bài bác thơ sản phẩm hai “Sáng tháng 5” (1951) là một chặng con đường khá nhiều năm khi bên thơ được điều lên chiến khu vực Việt Bắc. Ở đây, ông sẽ cảm thụ vẻ đẹp mắt đích thực thường nhật của Bác.

Và cảm hứng này là xúc cảm lần đầu: “Ta mặt Người, người tỏa sáng trong ta/ Ta đột lớn sinh hoạt bên tín đồ một chút…”. Đó chính là phẩm chất cao siêu của Bác.

“Sáng tháng 5 ” bao hàm câu thơ mang tính chất phát hiện tại khi kiến thiết chân dung niềm tin của Bác. Bên thơ viết: “Bác kêu nhỏ đến mặt bàn/ bác bỏ ngồi chưng viết bên sàn đối chọi sơ/ nhỏ bồ câu trắng ngây thơ/ Nó đi tìm kiếm thóc quanh người thương công văn…”.

Ở đây quan hệ giữa cái phi thường và cái thông thường được giao đan xen nhau để triển khai nên sự hài hòa và cao quý: “Bác hồ đó mẫu áo nâu giản dị/ color quê hương bền chắc đậm đà….”.

Từ bài xích thơ “Sáng mon 5 ”, Tố Hữu sẽ nhìn bác từ bên trong, từ chiều sâu trung khu tưởng, mang lại ta thấy bác vĩ đại không những như một vị lãnh tụ tối cao ngoài ra bình dị, trầm tĩnh trước những vụ việc trọng đại của đất nước cũng tương tự trong cuộc sống hằng ngày.

“Bàn tay con nắm tay Cha/ Bàn tay Bác nóng vào da vào lòng”. Mối đồng cảm ấy có sức hút, mức độ truyền cảm béo lao, sức mạnh tinh thần lớn lao. Hình như không còn khoảng cách giữa lãnh tụ và bạn dân. Buộc phải là người dân có tình cảm thành kính và thâm thúy thì Tố Hữu new nói được mọi lời gan ruột, phương pháp xưng hô ân cần gần cận như thế.

*

Bác Hồ thao tác với đơn vị thơ Tố Hữu (năm 1960). Ảnh tư liệu

Trong những bài xích thơ, câu thơ viết về bác ở chiến khu vực Việt Bắc bao giờ hình hình ảnh Bác Hồ cũng rất được lồng trong quang cảnh tuyệt rất đẹp của suối, rừng, mây, núi. Công ty thơ Tố Hữu đã tương đối nhạy cảm và tinh tế bắt được gần như nét đẹp hài hòa và hợp lý như nạm qua ống kính trọng tâm hồn của mình: “Nhớ ông rứa mắt sáng ngời/ Áo nâu túi vải xinh tươi lạ thường/ Nhớ fan những sáng tinh sương/ lỏng lẻo yên ngựa trê tuyến phố suối reo/ nhớ chân tín đồ bước lên đèo / tín đồ đi rừng núi trông theo bóng bạn …”.

Đặc biệt, trong thơ Tố Hữu, hình ảnh mái tóc của Bác, (cũng là hình hình ảnh ước lệ của thời hạn của trung tâm trạng), luôn luôn được hiện nay lên dịp cận cảnh lúc mênh mang với bao cung bậc nỗi niềm. Cảm kích trước vẻ đẹp bình dân của Bác, đơn vị thơ thốt lên: “Cho nhỏ được ôm hôn má Bác/ Cho con hôn mái tóc tóc bạc”. Mái tóc bạc bẽo tả thực của giây phút trực cảm tưởng ngàng, dạt dào mến kính xúc động ở trong phòng thơ.

Hòa bình lập lại trên miền bắc bộ thân yêu sau 9 năm kháng mặt trận kỳ, trong thú vui tự hào của đất nước, bài xích thơ “Ta đi tới” dào dạt hình hình ảnh mái tóc bạc tình của bác bỏ Hồ: “Cờ đỏ cất cánh quanh tóc bạc đãi Bác hồ nước …”. Câu thơ tả thực mà lãng mạn phiêu và cổ xưa trang nghiêm.

Hai hình ảnh hiện hữu vào nhau: Lá cờ đỏ sao vàng bay và mái tóc tệ bạc Bác hồ của thú vui chiến thắng, lòng từ bỏ hào dân tộc. Linh nghiệm hơn, đó là hình tượng của hồn nước hồn dân tộc. Đây là bí quyết nói hàm súc bởi thơ nhằm mục đích tôn vinh sự bậm bạp của lãnh tụ tp hcm và công lao to to của Người đối với dân tộc.

Trong bài thơ “30 năm đời ta có Đảng” mái tóc bội bạc của bác bỏ lại chỉ ra trong niềm vui và cảm hứng ân tình: “Bạc phơ mái tóc tín đồ Cha. Ba mươi năm Đảng nở hoa tặng ngay Người”. Trong bài xích “Cánh chim ko mỏi”, công ty thơ viết: “Bác về tóc có tệ bạc thêm/ Năm canh, tư biển bao gồm đêm nghĩ về nhiều”.

Tố Hữu đã và đang nhiều lần viết về đôi mắt sáng thần tiên, tinh anh của Bác luôn luôn tỏa ra ánh sáng trí tuệ với tấm lòng nhân hậu: “Đôi mắt chưng hiện lên cười phấn khởi/ Ta mập cao lên bay bướm diệu kỳ…”. Xuất xắc trong quang cảnh lễ đài long trọng thì chưng hiện ra thật dung dị lạ thường từ góc nhìn yêu thương của Người: “Trông lũ con đó, vẫy nhị tay / Cao cao vầng trán ngời đôi mắt”.

Trong thơ Tố Hữu đậm đặc gần như câu thơ tả chân, những cụ thể hiện thực lay thức về cuộc sống thường ngày bình dị của Người. Ông vẫn thổi hồn vào từng ngôn từ và thực tại được chắp canh thăng hoa cất cánh lên lãng mạn.

Ví như khi ông viết: “Nhà gác solo sơ một góc vườn/ mộc thường mộc mạc chẳng hương thơm sơn/ Gường mây chiếu cói đối kháng chăn gối / Tủ nhỏ tuổi vừa treo mấy áo sờn…” thì đây hệt như ống kính trung khu hồn của phòng thơ đã trở về thật rõ ràng nếp sống hằng ngày bình dị của Bác. Và cao hơn đó là thổn thức nỗi lòng thương nhớ Bác, một con bạn giản dị: “Máy chữ thôi reo ghi nhớ ngón đàn/ Thong dong loại gậy gác bên bàn/ Còn đôi dép cũ mòn quai gót/ chưng vẫn thường đi giữa thế gian …”.

*

Lãnh tụ vĩ đại hồ chí minh là nguồn xúc cảm bất tận vào thơ Tố Hữu. Ảnh bốn liệu

Cứ thế, như lời trọng tâm sự thực tình xúc động, họ được thuộc nhà thơ chiều chuộng từng hiện vật dụng đời sống bình thường của Bác

Nếu như “Sáng tháng 5 ” là trong những bài thơ đầu tiên viết về Bác thành công nhất thì “Bác ơi!” viết lúc chưng mất và quan trọng đặc biệt trường ca “Theo chân Bác” là những đỉnh cao của thơ Tố Hữu viết về chưng Hồ. “Bác ơi!” là giờ đồng hồ nấc nghẹn ngào: “Đời tuôn nước đôi mắt trời tuôn mưa …”;“Bác đã từng đi rồi sao bác bỏ ơi!/ ngày thu đang đẹp nắng xanh trời/ miền nam bộ đang thắng, mơ ngày hội/ Rước bác bỏ vào thăm thấy chưng cười”.

Trong “Toàn chiến hạ về ta” viết năm 1975 lời thơ cất lên reo vui trước tin win trận: “Ôi buổi trưa nay tuyệt è nắng đẹp/ bác Hồ ơi ! toàn chiến hạ về ta/ Chúng nhỏ đến, xanh ngời ánh thép/ thành phố tên Người rực rỡ tỏa nắng cờ hoa”.

Nếu như Maiacốpxki gồm trường ca “Lê Nin” nổi tiếng viết về vị lãnh tụ công dụng của cánh mạng mon Mười thì ngôi trường ca “Theo chân Bác” được Tố Hữu viết năm 1970 tựa như cuốn nhật ký về cuộc sống Bác lưu lại trong số ấy những gì đối kháng sơ nhất thân mật nhất từng gắn thêm bó với bác bỏ thời ấu thơ:

“Tôi quay trở lại quê bác làng sen / Ơi hoa sen đẹp mắt của bùn đen / thôn quen như thể quê chung vậy / Mấy dãy ao chua mảnh đất phèn…Thăm lại vườn cửa xưa mái cỏ tranh / Thương mặt hàng râm bụt luống rau xanh / bố gian nhà trống nồm chuyển võng / Một chiếc giường tre chiếu mong manh.

Xem thêm: Đề Thi Học Kì 1 Môn Toán 12, Đề Thi Học Kì 1 Môn Toán Lớp 9 (Có Đáp Án)

Hình tượng bác bỏ Hồ trong thơ Tố Hữu luôn luôn hiện lên với một tượng đài trong tâm dân. “Mong manh áo vải hồn muôn trượng/ rộng tượng đồng phơi phần lớn lối mòn”.