Cùng với cây phượng, cây bàng cũng là loại cây đính bó những nhất với tuổi học tập trò. Bàng không chỉ là cho bóng non trên sân trường đầy nắng nóng vào ngày hè mà nó còn bảo quản bao kỉ niệm bi thương vui của một thời cắp sách tới trường. Từng mùa, cây bàng lại có những vẻ đẹp đơn lẻ mang đậm lốt ấn vị thời gian. Chính vì thế nó luôn là hình hình ảnh được tả và cảm thụ những nhất trên đều trang văn của học trò. Hãy cùng romanhords.com cho với những bài văn hay tuyệt nhất về cây bàng nhằm cùng cảm nhận vẻ đẹp của nó trong nội dung bài viết sau.

Bạn đang xem: Tả cây bàng trường em


12345678910
1 2894
*

2
935
2
935

Tuổi thơ tôi gắn thêm bó với cây bàng cổ thụ. Tôi nhớ đầy đủ lần trốn nắng, trú mưa trong sự chở bít hào phóng của tán bàng, các lần trải nghiệm mùi vị ngọt chát cuốn hút của trái bàng chín, phần đông lần nhấm nháp vị bùi bùi khó khăn tả của nhân trái bàng... 10 năm trước, tôi thêm mắm thêm muối vào bài bác văn tả cây bàng của mình. Đại ý, cây bàng ấy là vị trí tôi và bằng hữu thường hay đùa giỡn quanh cây bàng, tán lá bịt rợp cả một góc sân, chúng tôi vẫn ngồi dưới cội cây nhằm truy bài một trong những chiều hè nóng nực,... Thiệt ra, chỉ gồm nó với tôi, tôi và nó trong những buổi chiều muộn ở lại trường chờ người mẹ họp hội đồng. Tôi đã nhìn thấy, nhìn nghía nhiều cây bàng.

Cây bàng sống gần công ty tôi - cái cây tôi chứng kiến từ cơ hội nó còn là cây non, đến lúc nó cao bằng tôi, và bây chừ khi nó trở thành cây bàng to béo với ba bốn tầng lá. Cây bàng sống trường đại học, vô cùng gần cùng với ô cửa sổ lớp tôi, thỉnh phảng phất tôi vẫn quan sát vẩn vơ ra bên ngoài cửa sổ, nhìn phần lớn tia nắng ngày thu lọt qua tán lá. Nhưng lại tôi ghi nhớ cây bàng sống trường tè học. Cây bàng nhỏ tuổi bé, ốm guộc chỗ cuối sảnh trường. Đã rất mất thời gian rồi, tôi không viết một bài xích văn miêu tả. Đã rất rất lâu rồi, tôi không trở về trường tiểu học. Tôi yêu thích nhất là vào tiết giá lộc vào cứ mon 2 âm lịch, theo phong cách phân chia ngày đông của cụ công cụ bà nhà ta: tháng giêng giá đài, tháng hai rét lộc, tháng cha cộc rét. Vào thời khắc ấy, đông đảo lộc bàng râm ran như thể đã mời nhau, call nhau mọc, gọi nhau mập cho kịp phủ kín cành vào đầu mùa hạ.

Có thể nói: lá bàng (cũng hệt như một số cây khác thuộc họ nhà xoan) có biểu thị rõ nhất về sự việc chuyển mùa nếu như như gồm một ai đó chịu khó quan cạnh bên sự cải tiến và phát triển và tàn lụi lẫn sự thay đổi màu lá của nó. Chắc rằng vì ráng mà từ bỏ bao đời nay, đám trẻ em hay quyến luyến mấy câu vào lời một vài bài xích hát: ngày đông lá đỏ, mùa hạ lá xanh… như một điệp khúc tiếp nhận mùa hè trở lại (sau này tôi bắt đầu biết đó là phần khởi đầu trong ca từ một ca khúc của nhạc sĩ Hoàng Vân viết mang đến thiếu nhi vào trong thời hạn 60, 70 của vậy kỷ trước).

Có một công ty thơ, trong lúc nhìn nhìn mùa đông, chú ý ngắm màu đỏ của lá bàng nhưng mà đã viết được một bài bác thơ thật xúc động: Vẫn gió bấc căm căm/ Vẫn mơ hồ mưa bụi/ Vẫn đa số lá bàng uốn nắn cong mình nhưng mà cháy/ Đỏ như khi đề nghị từ biệt bầu trời/ Anh chẳng biết nỗ lực nào để yêu em thêm nữa/ Khi mùa đông tới gần… Nhưng đến năm tôi nhị mươi cha tuổi thì cây bàng cổ thụ ấy không còn nữa. Do lấy đất dành riêng cho sự mưu sinh, tín đồ ta sẽ triệt hạ nó. Sau khi xong nghĩa vụ quân sự chiến lược trở về đứng trên mảnh đất từng thêm bó cùng với cây bàng cổ thụ mà lòng không khỏi xót xa, nuối tiếc nuối. Trong tim tôi bỗng dưng thấy trống trải thiếu hụt thốn…

Bây giờ, cứ mỗi khi nhìn thấy lá bàng đỏ rực lên sau thời điểm hoàn tất chức vụ của mình, để mà rụng về gốc, trong buổi giao mùa, tôi lại nao nao nhớ cây bàng cổ thụ. Cũng phải, vì chưng nó là một trong những phần kỷ niệm không thể không có trong khoảng chừng trời thơ ấu và đáng nhớ của bọn chúng tôi.


Lá bàng giao mùa với dung nhan đỏ rớt xuống giữa mùa đông

Ánh nắng và nóng mùa xuân ấm áp vui tươi lép thăm những người, rất nhiều vật. Cây bàng ngơi nghỉ sân ngôi trường tôi cũng vậy, dưới nắng xuân, nó đang vui lòng ngắm rất nhiều giọt sương sớm còn vẫn đọng bên trên lá.

Cây bàng vẫn “cao tuổi“ rồi! Rễ nó nổi lên khía cạnh đất, ngoằn nghèo như các con trăn hiền lành. Thân cây mới gọi là “đại lão”, phải vài cha đứa chúng tôi mới ôm xuể. Thỉnh thoảng, tôi lại phát hiện vài cục u bướu lồi lõm, to tướng, Vỏ nó sẽ già khô, gồm có chỗ đang xanh rêu, mốc meo tuy nhiên trong lớp vỏ ấy được coi là dòng nhựa đầy đủ sức sống…Xuân về cho cây bàng tấm áo mới. Trên các cành cây, đa số chồi non nhú ra, e lệ như ngọn lửa xanh gọi đến từng nào là chim chóc, ong bướm.

Rồi xuân đi, hạ sang. Từng bầy ve về tụ họp, râm ran buôn dưa lê chuyện mùa thi. Cây bàng xòe tán rộng lớn ra tư phía y hệt như một chiếc ô to đùng che nắng cho bè đảng học trò tinh nghịch chúng tôi. Trong cái tán lá ấy, lấp lánh lung linh những chùm quả xoàn ươm, ngọt lịm, đung đưa đến cặp mắt học trò thèm muốn. Sau trận mưa đầu mùa hạ, cây bàng như xanh tươi hơn. Và thật bất ngờ, thú vị lúc 1 lần mang đến đón tôi, tía tôi đề cập rằng thiết yếu dưới nơi bắt đầu cây này ngày xưa bố từng say sưa gần như ván bi quyết liệt. Cha tôi đã từng có lần giấu đa số viên bi có được trong số hốc cây lõm vào như mẫu hang kia. Thu về, cây bàng trầm tĩnh, nghiêm túc như một tín đồ lính. Giờ đây, lá bàng chỉ với là một red color ối đẹp nhất tựa tranh ảnh sơn mài. Đông sang, các cái lá sau cùng từ biệt thân người mẹ cằn cỗi chuẩn bị cho một sự hồi sinh mới…

Ôi! Cây bàng - người lính gác trung thành với chủ - một kho tàng chứa đầy kí ức tuổi thơ - một hình ảnh mãi mãi khắc sâu vào trái tim tôi.


Cây bàng làm việc sân trường tôi cũng vậy, dưới nắng xuân, nó đang phấn kích ngắm phần đa giọt sương nhanh chóng còn vẫn đọng trên lá

Trong sảnh trường em bao gồm trồng tương đối nhiều loại cây. Trong các số đó em thích hợp nhất là cây bàng sinh hoạt gần cửa lớp.

Cây bàng đã khủng lắm rồi, quan sát từ xa y như một mẫu dù khổng lồ. Gốc cây bàng bởi một vòng đeo tay em ôm không xuể. Rễ cây to nhô lên khỏi khía cạnh đất tựa như những con rắn hổ sở hữu và bao gồm rễ gặm sâu vào sâu dưới lòng đất để hút chất bổ nuôi cây và giúp cho cây đứng vững. Thân cây thẳng như cái cột đình, vỏ cây gray clolor xám có tương đối nhiều vết sẹo. Cây bàng quan trọng hơn phần đa cây không giống và phân thành nhiều tầng bịt mát cả một vùng khu đất rộng lớn, càng lên cao blue color của tán lá càng nhạt dần.

Lá bàng hình bầu dục có màu xanh da trời và trùm kín không cho ánh nắng xuyên qua sảnh trường. Ngày thu lá bàng đưa từ màu xanh lá cây sang màu sắc đỏ, mỗi một khi có gió thổi nhẹ các chiếc lá đỏ lìa cành để lại đông đảo cành ngẳng nghiu trụi lá trông siêu tội nghiệp. Đông qua xuân mang lại cây bàng lại đâm chồi nẩy lộc lộ diện những chiếc lá non color nỏn chuối tràn trề sức sống. Hoa bàng white color ngà kết thành từng chuỗi.

Ẩn bản thân sau kẻ lá là những quả bàng màu xanh lá cây lục hình trụ và dẹp nhì đầu. Khi già trái bàng chuyển sang màu kim cương lúc ăn uống có vị chát. Bọn chúng em thường xuyên quây quần bên gốc cây bàng nhằm chơi. Trên cây các chú chim hót líu lo như vui đùa với những em. Mỗi khi trực nhật em còn tưới nước cho cây tươi tốt.

Em siêu quý cây bàng bởi vì cây cho việc đó em bóng đuối để vui chơi và giải trí mà còn bài trí vẻ đẹp đến trường em. Mọi trưa hè dịu dàng được ngắm hoa bàng rơi thật yêu thích biết bao.


Trường em lấp ló sau gần như tán cây đại thụ: rất nhiều rặng xà cừ cao tít, tán lá xum xê rung rinh theo gió, phần lớn cây phượng với tỏa nắng sắc đỏ khi vào hè và quan trọng đó là cây bàng với tán bàng rộng rãi trải trơn mát lúc hè về, và chần chừ từ lúc nào cây bàng đang trở thành người đồng bọn thiết với bè cánh trẻ bọn chúng em.

Từ khi bước chân vào mái trường thân yêu này, cây bàng đã ở đó, đứng hiên ngang trước sân, trải qua bao mùa mưa gió với em cũng béo dần lên còn cây bàng thì sẽ càng già đi. Thân bàng xù xì đông đảo ụ, nhưng to và vững chắc. Gốc bàng nổi hằn các chiếc rễ khổng lồ lên cùng bề mặt đất. Em từng hỏi mẹ nguyên nhân rễ bàng lại to với oằn mang đến thế. Chị em nói đó là sức nặng trĩu của thời gian, của nắng mưa gió bão, chúng phải oằn mình phản kháng để cây bàng rất có thể xanh tốt như bây giờ.

Cây bàng luôn luôn làm em yêu thích mỗi khi lơ đễnh quan sát ra cửa ngõ sổ, cái màu xanh da trời mướt khi mùa xuân gần qua ngày hè gần tới làm cho dịu mắt em.Tán bàng che ngợp cả nắng ngày hè tạo thành loại ô dù màu xanh da trời thiên nhiên mà em hoàn toàn có thể chơi thỏa mê say dưới sảnh cùng những bạn. Chúng ta nam thì phun bi dưới gốc, các bạn gái chơi chuyền chắt hay dancing dây. Tất cả đều cười vui vẻ với khoái trí bên dưới sân. Còn em, em thích ngắm nhìn và thưởng thức những tia nắng xuyên thẳng qua kẽ lá tinh nghịch chơi giỡn, trốn tìm cùng nhau.

Mùa đông cho tới cây bàng lại trở về tầm dáng khẳng khiu. Lúc mà các cái lá đỏ ối rụng gần hết, làn gió rét heo hút thổi qua, chỉ còn vài cái lá đỏ sót lại trơ trọi và đối chọi độc, bè phái học trò chúng em vẫn nô nghịch dưới nơi bắt đầu bàng tuy thế em biết cây bàng đề nghị chịu đựng lạnh mát mùa đông, cái áo ấm xanh mướt đã chẳng còn nữa. Cây bàng một mình mùa đông là thế, cơ mà khi mùa xuân tới, rất nhiều búp non xanh bước đầu hé kính chào nắng. Gần như búp non ấy cứ dần nở rộ tạo thành thành lá bàng một ngày 1 to và thời gian trôi đi cây bàng lại khoác thêm mình cỗ áo bắt đầu lộng lẫy.

Những chùm hoa lắt nhắt như sao xa ấy đá quý điểm đá quý thật ưa nhìn rồi số đông chùm hoa ấy lại tạo quả. Trái bàng xanh, rồi dần dần chín vàng phủ ló sau tán lá. Lũ trẻ chúng em thích ăn quả bàng ngọt thơm đặc biệt là bàng nếp thì còn ngậy và bùi nữa.

Cây bàng vẫn cùng chúng em béo lên cùng bọn chúng em vui đùa, cùng chúng em học ngày qua ngày. Nghỉ ngơi hè sân trường vắng một mình cây bàng đứng trơ trọi. Gió tinh nghịch có tác dụng rung rinh tán lá. Hay cây bàng già đang đứng cười hiền và vẫy chào tạm biệt chúng em hứa hẹn sau một kì ngủ dài chạm chán lại. Em sẽ tương đối nhớ cây bàng già ấy.


Hình ảnh cây bàng sống sân ngôi trường đã giữ lại rất nhiều tuyệt vời trong em ngay từ lúc em lần đầu mang đến trường.

Cây bàng ở góc cạnh trái của sảnh trường. Thầy hiệu trưởng nói nó được trồng ngay từ khi trường em bắt đầu thành lập. Vậy là nó đang trở thành nỗi nhớ của rất nhiều thế hệ anh chị em học sinh đã trưởng thành và cứng cáp từ mái ngôi trường này. Cây bàng này rất to nên rất nổi bật ở sảnh trường. Nó cao tới tầng ba của trường, cành cây cứng cáp, dày đặc vươn ra rất nhiều phía. Thân cây bàng rất to, em cùng bốn đứa bạn vòng tay nhau new ôm được thân cây. Rễ của cây bàng không hề ít và dài, mọc trồi lên cả phương diện đất, cong cong trông như những chú rắn.

Cây bàng tuy nhiên nhưng ăn uống mặc đơn giản và giản dị lắm. Khi nào cây cũng chỉ khoác trên bản thân một tấm áo nâu sần sùi và hay đội mẫu mũ màu sắc xanh. Cây bàng hết sức đẹp, trong cả mùa đông cũng vậy. Mọi khi mùa đông đến, cả cây bàng lại đội dòng mũ màu đỏ chứ không còn đội loại mũ xanh của ngày hè nữa và cây càng lộ rõ vẻ cứng cáp, khỏe khoắn mạnh. Hết kì một thì cây bàng đang trở thành người đồng bọn thiết của em và những bạn. Hàng ngày sau hầu hết tiết học tập căng thẳng, mọi bạn lại ngồi vây xung quanh cây bàng hiểu sách, truyện.

Khi trời nắng, cây bàng lại rợp bóng mát xuống mang lại em ngồi. Cây bàng thật là một trong người bạn tốt..Càng ngày, cây bàng cùng em càng trở nên thân thiết hơn, những lần nghỉ hè, ngoài thú vui được nghỉ ngơi, trong tim em lại sở hữu một nỗi domain authority diết, hy vọng cho thời gian nghỉ không còn mau để được chạm mặt cây bàng. Dĩ nhiên cây bàng sinh sống trường cũng bi đát lắm.

Em rất yêu dấu cây bàng, sẽ là người bạn không thể thiếu so với em. đã không bao giờ em quên được hình hình ảnh cây bàng.


Hình ảnh cây bàng sống sân ngôi trường đã giữ lại rất nhiều ấn tượng trong em ngay từ lúc em lần đầu cho trường

Ngay giữa sân trường em lừng lững một cây bàng. Em lần khần cây được trồng từ bỏ bao giờ? từng nào tuổi? Em chỉ hiểu được khi em cắp sách đi học thì đã có cây bàng này đang che mát một khoảng không gian.

Nhìn từ bỏ xa, cây bàng như một cái ô khổng lồ. Thân cây to bằng một vòng đeo tay em. Vỏ cây xù xì, nham nhám. Nhưng gồm ai hiểu được trong lớp vỏ cây sần sùi ấy là dòng nhựa đuối lành đã dạt dào tuôn chảy nhằm nuôi cây. Nhờ chất màu luôn vận gửi trong cây nhưng cây hằng ngày một lớn, các cành tỏa ra các phía. Cành béo vươn dài ra xa, cành nhỏ tua tủa xung quanh, cành nào cũng có thể có lá.

Những cái lá non đầu cành mỏng tanh manh, xanh mướt một màu. Lá già xanh sẫm hơn, cứng cáp hơn, lớn như bàn tay bạn lớn. Chạm chán làn gió nhẹ thoảng qua, lá bàng trò chuyện rì rào, trông chúng new thật là đầm ấm. Những cái lá khô chuẩn bị sửa lìa cành, chúng lại càng rạt rào xao động. Mùa thu, lá có màu đỏ sẫm rồi thủng thẳng cong lại dần. Quan sát lá đỏ, em cảm thấy lo âu vô cùng, mà lại em đâu cho rằng đó là việc hi sinh cao cả, lá già đang nhường chỗ đến lộc non xin chào đời, tiếp tục gia hạn sự sống.

Mùa đông, cây trụi lá, cành khẳng khiu, nhưng bên trong những cành ấy bao gồm lộc non đang đậy mình đợi ngày vươn lên; bắt tay vào nhiệm vụ mới đã chờ. Mùa xuân, cây đâm chồi nảy lộc. Lá non e ấp vươn lên rồi trưởng thành. Bàng ra hoa, phần đông đài hoa xanh mỡ màng hé nở, hoa khoe vẻ rất đẹp dưới nắng xuân. Hoa màu xanh, bé dại li ti kết từng chùm. Có lúc những bông hoa bé xíu tí rơi xuống gốc, rơi bên trên vai những học trò như quyến luyến sợ cần chia tay, vì sắp đến mùa hè.

Rồi hoa bên trên cành cũng thi nhau khép mồm và ban đầu kết trái. Trái non màu sắc xanh, thuộc màu cùng với lá. Ngày hè, sau mọi giờ sinh hoạt nhóm ở trường, chúng em thường tụ tập dưới gốc bàng nhằm trò chuyện, quan sát lên đều vòm hoa cỏ um nhằm ngóng chim về cùng tìm quả chín. Không phụ lòng lũ nhỏ chúng em, phần đa quả bàng chín rubi sẫm lộp độp rơi xuống gốc, bọn chúng em thi nhau nhặt trái vàng. Quả bàng chín ăn vừa phệ vừa bùi.

Ôi! Cây bàng thân yêu! loài cây đã cho việc đó em các kỉ niệm. Cây bàng thân mật và gần gũi với ngôi trường với lớp. Cùng với tuổi thơ. Cây bàng tạo nên ngôi ngôi trường em thêm tươi đẹp, thêm xứng đáng yêu, đáng quí. Cây bàng như người chúng ta tâm giao của chúng em. Em ao ước cây bàng luôn luôn mãi mãi xanh tươi.


Trước ngõ đơn vị em có một cây bàng. Cây bàng này do tía em trồng, chắc hẳn rằng nó cũng xê dịch tuổi em. Từ rất lâu cây bàng đang gắn bó với em như 1 người bạn thân thiết. Trải qua bao nắng, mưa, gió, bão tuy vậy cây bàng vẫn hiên ngang đứng đó: xanh biếc và mập lên theo thời gian. Dáng cây hơi nghiêng. Thân cây to cùng thẳng, vỏ cây xù xì và bao gồm màu nâu sẫm, cành bàng to, vươn dài, lá bàng trông tựa như những bàn tay đã vẫy, che ló ẩn hiện phần nhiều chùm quả.

Mùa thu đến, các cái lá xanh mướt gửi dần sang màu đỏ tía. Mỗi cơn gió heo may phảng phất qua làm các cái lá khẽ đung đưa, đung đưa. Gió rét tràn về, mang theo cái lạnh cắt da giảm thịt của mùa đông. Luồng gió hình như mạnh hơn, cuốn theo cả những chiếc lá còn còn sót lại cuối thu. Cây bàng chỉ với lại đa số cành khẳng kheo trong giá chỉ rét. Thế nhưng khi nhìn nó, ta vẫn cảm nhận được sự tiềm tàng của một sức sống mãnh liệt.

Khi phần đông hạt mưa bay lất phất báo hiệu ngày xuân về, cây bàng như được hồi sinh. Từ đầu cành đều búp non thi nhau đâm chồi nảy lộc. Hầu như chú chim nhỏ dại nhảy nhót nghịch vui theo vũ điệu bất tận của mùa xuân. Mọi trưa hè, em và chúng ta thường ngồi nghịch dưới tán lá bàng. Chúng em nhặt các cái lá bàng rơi làm những cái “mũ nhóm đầu”, đều chú “nghé con” ngộ nghĩnh và cả những chiếc “vương miện” xinh đẹp nữa.

Trong cam kết ức của em, đáng nhớ về cây bàng cùng những người bạn nhỏ trong ngõ xóm là những gì thân yêu mến nhất! Em chưa khi nào nghĩ rằng, cây sẽ rời xa tuổi thơ của em. Nỗ lực rồi một hôm đi học về, em thấy những chú công nhân của bạn Môi ngôi trường Đô thị mang lại để chặt cây. Em ngạc nhiên thiếu hiểu biết nhiều vì sao đề nghị đến gần nhằm hỏi. Một chú trả lời: ” đang đến mùa bão rồi, các chú chặt đi đề phòng bão làm cho đổ cây”. Em đứng như chôn chân xuống đất, lặng người đi quan sát cây bàng hiện nay đang bị chặt dần đa số cành đẹp nhất nhất, cho tới lúc cây trơ lại gốc…

Mất cây Bàng, em như không đủ một người bạn đã to lên thuộc em, vui chơi và giải trí cùng em, chứng kiến bao chuyện vui bi thảm của em và những bạn. Cơ mà rồi thời hạn trôi đi, nỗi nhớ cây bàng trong tim em cũng nguôi ngoai dần, học tập bận bịu khiến em cũng không còn nhiều thời gian để nghĩ cho cây bàng nữa. Mang đến đến 1 trong các buổi chiều, mưa xuân phân phất bay, em đang ngồi học bài bác bên cửa ngõ sổ, tình cờ em nhìn ra cổng, nơi bao gồm cây bàng thân thương. Phần đông chồi non đang nhú lên từ gốc cây xù xì cằn cỗi. Một sự sống new lại bước đầu hồi sinh!

Kỷ niệm về cây bàng đã còn ứ đọng mãi trong tâm địa trí em. Giờ đây em còn có thêm một thú vui nho nhỏ dại là được âu yếm những mần nin thiếu nhi mới được hồi phục kia. Em hi vọng trong một thời hạn ngắn nữa, những em bé dại sẽ lại được đùa vui bên dưới tán lá bàng.


Trải qua bao nắng, mưa, gió, bão nhưng lại cây bàng vẫn hiên ngang đứng đó: xanh biếc và béo lên theo thời gian

Trước sân bên em bao gồm một cây bàng. Ngôi trường em cũng thế. Phía 2 bên hè phố địa điểm em làm việc lại là phần lớn dãy bàng xanh chết giấc ngát. đông đảo cây bàng đứng đó, chú ý em lớn lên và giữ lại bao kỷ niệm ấu thơ. Em yêu thương cây bàng như yêu thương một fan bạn gần gũi nhất, nhiệt tình nhất và không lúc nào vắng khía cạnh trong cuộc sống của em.

Vào mùa nào, cây bàng cũng có thể có một vẻ đẹp riêng, khi trẻ trung xanh mướt lúc già cỗi, sắt siu. Cây bàng thời điểm tươi tắn, dịp trầm ngâm, thời gian vui, lúc bi thiết như con người vậy.

Em ưng ý nhất là ngắm nhìn và thưởng thức cây bàng vào xuân. Đó là mùa phục sinh của vạn vật. Trong làn mưa bụi, tương đối lạnh se se, mọi chồi non chúm chím hé nở trên đa số nhành cây nhỏ mảnh vươn dài, xòe rộng. Greed color non nớt, quyến rũ ấy làm dãy phố sáng bừng lên sau một ngày đông dài xanh xám. Có những lúc em thấy cây bàng đã cháy lên đều ngọn nến xanh. Có những lúc em lại thấy bên cạnh đó cây bàng như một cô nàng đang múa đèn duyên dáng. Cây bàng đổi khác với bao hình dáng kỳ diệu. Hầu như chồi bàng khủng rất nhanh. Khi giữa những vòm lá bắt đầu lấp ló nhánh hoa li ti ấy là lúc ngày xuân sắp tàn nhường quyền chế tạo hóa cho mùa hè rực rỡ.

Mùa hè sang đưa về cho cây bàng một sức sống bạo gan mẽ. Cả phố phường ngợp bóng đuối xanh um của rất nhiều tán bàng tỏa rợp. Em lại được nô đùa nghịch đồ hàng, nghịch nhảy dây cùng với lũ bạn dưới gốc bàng. Cây bàng đu đưa, rì rào hiền đức như một người chúng ta lớn tốt bụng xòe rộng cánh tay cầm cố ô bịt nắng cho cái đó em vui chơi. Với mỗi buổi trưa hè, em lại mở cửa sổ ngủ bên dưới tiếng ve bàng râm ran êm ả, dưới vòm hương thơm lá bàng nồng dịu và các chùm trái xanh non chao chao vào nắng.

Lũ trẻ trong làng em lúc nào cũng hào khởi đón cây bàng vào thu. Bởi lúc ấy những chùm quả bàng bắt đầu chín toả hương thơm nồng nàn ngai ngái phảng phất gợi cảm khắp phố phường. Em còn nhớ một trong những buổi chiều đi lao cồn ở trường, cả cô trò tập trung dưới cội bàng to tốt nhất sân ngôi trường đẩy bàng chín ăn. Cô cứ đẩy được chùm làm sao cả lũ lại xúm xút tranh nhau. Em gặm ngập răng vào quả chín cảm nhận dòng vị ngọt vô cùng riêng, bùi ngùi như vị của nắng và nóng thu mà lại thêm yêu da diết cây bàng rất gần gũi ấy. Cây bàng sần sùi, nâu xám. Mỗi lốt nám là 1 trong kỷ niệm học trò được lưu lại . Một ngày làm sao đó, lúc em cách biệt mái ngôi trường yêu dấu, em đã về đây để tay lên phần nhiều vết chai sần này để tìm lại bao ký kết ức rất đẹp tuổi thơ.

Thương nhất là khi cây bàng vào đông. Hàng bàng ko kể phố thỉnh phảng phất lại rùng mình lúc cơn gió rét mướt lướt qua. Trong nắng và nóng đông hao hao, những cái lá bàng đỏ sạm bi thiết buồn. Bà cung cấp xôi đầu ngõ gói xôi bởi chiếc lá đỏ ấy thay gói xôi vừa thổi vừa ăn, em new thấy cây bàng mặc dù khi tươi giỏi hay khi tàn úa vẫn luôn luôn luôn hữu dụng cho đời. Dưới gốc bàng 1-1 côi, riêng lẻ khẳng khiu ngoại trừ phố, tiệm cóc mọc lên các hơn, bè cánh trẻ buôn bản em ít ngồi chơi hơn. Còn sống sân trường thì thiệt vắng vẻ. Chúng em chẳng muốn ra bên ngoài vì lạnh. Khi ấy trông cây bàng thiệt tội.

Cái dáng tí hon guộc, thô se thỉnh thoảng lại lay lay như muốn gọi chúng em “Lại đây nghịch với tôi đi, tôi bi thương lắm”! Nhưng chắc hẳn rằng bàng vẫn vượt qua mùa đông buốt giá một cách dễ dãi thôi. Trong mẫu giá lạnh lẽo ấy, rất nhiều nhánh cây ngày nào thì cũng giơ ngón tay nhỏ xíu gom nắng đông lại chăm chút, ôm ấp một cái nào đấy để khi ngày xuân về thì tách lên rất nhiều búp nõn xanh tươi. Cây bàng lại hồi sinh, lại ban đầu một vòng sinh sống mới xinh tươi hơn, bùng cháy hơn. Em rất bái phục sức sống văng mạng của cây bàng.

Em yêu cây bàng như yêu một fan bạn lặng lẽ bình dị và gần gũi. Người chúng ta ấy lúc nào thì cũng ở bên cạnh em, xuất hiện trong cuộc sống thường ngày của em. Một ngày nào đó, em không thể được ăn uống trái bàng chín thơm nồng, không được nuốm gói xôi bọc lá bàng đỏ đầu đông lạnh hổi, không được nghe giờ ve bàng rộn rã thì cuộc sống đời thường khi ấy sẽ tẻ nhạt biết bao. Cây bàng là bên ở, là phố phường, là trường học, là kỷ niệm, là toàn bộ những gì cơ mà em lắp bó và yêu quý.


Trong các loài cây trên giang sơn Việt Nam, cây nào cũng có vẻ đẹp mắt và ý nghĩa riêng của có. Tuy nhiên với tôi, có lẽ cây bàng là người chúng ta vô cùng thân thiết. Tôi yêu bàng như 1 sinh thể sống vì chưng bàng là bệnh nhân cho thấy thêm bao kỉ niệm vui bi tráng thời thơ ấu của tôi.

Từ khi biết nô đùa, chạy nhảy thuộc lũ các bạn gần nhà, tôi đã thấy cây bàng đứng sừng sững sinh hoạt đầu làng sát khu chợ bé dại từ bao giờ. Quan sát từ xa, cây bàng như một cái ô khổng lồ. Thân cây to, nổi lên hầu như u, đông đảo cục sần sùi. Bà tôi bảo chính là mắt của bàng. Rễ cây dính sâu vào trong trái tim đất vững đá quý qua mưa gió. Các bạn cùng lứa tuổi với tôi thường ngắm màu đỏ của hoa phượng để đón chờ hè tới. Tuy thế tôi lại ưa thích ngắm sự thay đổi kì diệu của không ít mầm chồi non của bàng chuyển dần thành lá – cùng với tôi, đó là việc báo hiệu của ngày hè.

Mùa hè, bàng mặc trên mình loại áo color xanh. Gần như tán lá như các chiếc lọng xanh lạnh giá che đi mẫu nắng oi ả trong giữa trưa hè. Dưới nơi bắt đầu bàng là cả một kho cổ tích của lũ trẻ em xóm nhỏ. Bọn trẻ chúng tôi thường đem lá bàng làm đông đảo chú trâu chọi, nghênh nghênh song sừng nhọn hoắt, sáp vào với nhau trong tiếng hò reo náo nhiệt. đầy đủ đêm trăng sáng sủa mất điện, shop chúng tôi lại rủ nhau nghịch trò “rồng rắn” quanh nơi bắt đầu bàng cổ thật vui…Gốc bàng xù xì, rễ tỏa ra những phía nên bao nhiêu sinh lực bàng dành riêng hết cho lá, cho cành, cho đa số chùm hoa trắng nhỏ dại li ti kết thành trái.

Bàng hứng nắng nóng trên đầu để gốc mát quanh năm, để ánh nắng trưa hè thanh lọc qua đẹp đẹp huyền ảo. Trong tán lá bàng xanh ấy là trái đất riêng của không ít chú chim sẻ, chim sâu nhỏ bé nhỏ. Đứng dưới nơi bắt đầu bàng nghe tiếng kêu lích chích của chung rộ lên thật vui tai. Giã từ mùa hè, bàng đón thu quý phái với làn sương mỏng manh cùng ánh nắng thu hanh khô hao để những chiếc lá xanh của chính bản thân mình chuyển dần sang màu vàng. Rồi một ngày gió heo may se lạnh, những trận mưa thưa dần, đó cũng là dịp quanh cội bàng sẽ lác đác rụng phần nhiều quả bàng chín.

Xem thêm: Thuyết Minh Đoạn 1 Bài Bình Ngô Đại Cáo (Kèm Dàn Ý) Lớp 10, Thuyết Minh Hai Đoạn Đầu Bài Bình Ngô Đại Cáo

Lũ trẻ thôn tôi, cứ đi học về là lại đến bên cây bàng tra cứu hái bàng để ăn. Với chúng tôi, bàng chín là 1 trong những món đặc sản ngon tuyệt. Bàng chín ăn có vị ngòn ngọt, chua chua, tương đối chan chát… Nếu ai đó đã cầm trái bàng chín trên tay, chắc chắn rằng sẽ không thể nào quên được mùi hương thơm vơi toả ra từ lớp vỏ vàng bóng. Đập tan vỡ hạt ra các bạn sẽ thấy nhân trái bàng white color đục, nạp năng lượng thơm bự lạ thường.Phải chăng rễ bàng sẽ phải đề xuất mẫn, vất vả chắt lọc màu mỡ trong tâm đất bà mẹ để cửa hàng chúng tôi có được phần lớn trái, nhân ngon, ngọt lành mang đến vậy!

Lá bàng từ màu vàng nhạt, sậm dần rồi gửi sang nhuộm màu đỏ sẫm. Đó là dịp bàng gửi đông đảo tấm thiệp hồng đầu đông cho bé người, cho cây cỏ. Từng cơn gió mùa thổi mạnh, lá bàng lìa ngoài cành bay vào không khí như tiếc điều gì đó rồi dìu dịu đáp xuống cỏ. Đông đã đi vào thật rồi! Bàng loại trừ lá, cây cỏ trơ trụi ngẳng nghiu giữa mùa đông buốt giá. Nhiều hôm mưa phùn, gió bấc, tôi thấy mến cây bàng khôn cùng và thì thầm hỏi: “Bàng ơi, trời lạnh lẽo lắm, chúng ta có rét các không?” Lá bàng thô rơi xào xạc trên lối mòn như trả lời: “Cám ơn bạn, mình chẳng sao đâu".

Thu qua, đông tới, và rồi xuân đã lại sang, công ty chúng tôi quen rồi các bạn ạ!” từ giã những ngày mùa đông giá rét, xuân về, cây bàng phủ lên mình những đốm lửa color xanh. Rồi đông đảo đốm lửa màu xanh da trời ấy cứ béo dần, to dần,… Bàng cựa mình, rung rinh hé đôi mắt nhìn khung trời xanh thẳm. Cùng kì diệu thay, chỉ vài cha hôm không nhằm ý, bàng vẫn hoàn toàn biến đổi với tấm áo choàng xanh non tươi mới. Cây xòe rộng tán, đung chuyển lá cành vẫy gọi chim chóc trở về tập trung hót ríu ran. Bè cánh trẻ con cửa hàng chúng tôi lại nô nghịch vui vẻ dưới cội bàng, ngước lên quan sát cây bàng đổi thay sắc áo và hy vọng đợi một ngày hè với bao kỉ niệm tốt vời…

Cây bàng thân thuộc, lắp bó với tuổi thơ, với tầm tuổi học trò. Thời gian dần trôi, cây bàng vẫn đứng đó ở đầu xã nhỏ, xoè tán rộng đậy nắng bịt mưa cho bao cố gắng hệ nhỏ người. Tất cả ai mập lên, đi xa còn nhớ về cây bàng? Còn tôi, mỗi khi cầm trái bàng chín bên trên tay lại nghe như tất cả tiếng ai kia trong gió vọng về: “Bạn ơi, cuộc sống này đẹp lắm!” Đó là giờ của đất, của trời, giỏi là tiếng của cây bàng cổ thụ thân yêu?