*

I. Các ý chính cần có trong bài xích Phân tích Tây Tiến

1/ Ý bao gồm Đoạn 1 bài bác Tây Tiến

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi…

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”

Nhớ cuộc hành quân đau đớn của đoàn quân Tây Tiến với khung cảnh vạn vật thiên nhiên miền Tây hùng vĩ, hoang sơ, dữ dội.

Bạn đang xem: Phân tích tây tiến

*Đoạn mở đầu khái quát tháo nỗi nhớ Tây Tiến:

“ Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi

Nhớ về rừng núi, nhớ nghịch vơi”

- từ láy “chơi vơi”, hiệp vần “ơi” xuất hiện một không khí vời vợi của nối nhớ đồng thời mô tả tinh tế một cảm hứng mơ hồ, khó định hình nhưng khôn cùng thực. 

Điệp từ bỏ “nhớ” tô đậm cảm xúc toàn bài, chưa phải ngẫu nhiên cơ mà nhan đề lúc đầu của bài xích thơ tác giả đặt là ghi nhớ Tây Tiến. Nỗi ghi nhớ trở đi trở lại trong toàn bài bác thơ làm cho giọng thơ hoài niệm sâu lắng, bồi hồi. Nỗi lưu giữ tha thiết, niềm thương domain authority diết nhưng nhà thơ giành riêng cho miền Tây, cho bạn hữu cũ của chính bản thân mình khi xa phương pháp chan cất biết bao.

* Nỗi ghi nhớ về thiên nhiên tây bắc hùng vĩ, kinh hoàng nhưng cũng thật êm ả thơ mộng.

- ghi nhớ những địa điểm mà đoàn quân Tây Tiến đã đi qua, sử dụng Khao, Mường Lát, pha Luông, Mường Hịch, Mai Châu những địa danh khi bước vào thơ quang đãng Dũng nó không hề mang màu sắc trung tính, vô hồn trên bản đồ nữa cơ mà gợi lên không khí núi rừng xa xôi, kỳ lạ lẫm, hoang sơ và túng thiếu ẩn.

- Nhớ con đường hành quân gập ghềnh, hiểm trở, đầy sự hiểm nguy giữa một bên là núi cao với một bên là vực sâu thăm thẳm: Dốc khúc khuỷu, dốc thăm thẳm, Heo hút, sương lấp. Không gian được lộ diện ở các chiều: chiều cao đến chiều sâu hút của các dốc núi, chiều sâu của vực thẳm, bề rộng của không ít thung lũng trải ra sau màn sương. Những từ láy giàu sức tạo hình khiến người đọc tưởng tượng những con đường quanh co, dốc rồi lại dốc, những đỉnh đèo hoang vắng khuất vào mây trời; cách ngắt nhịp 4/3 của câu thơ thứ ba tạo thành một mặt đường gấp khúc của dáng vẻ núi; bố dòng thơ thường xuyên sử dụng nhiều thanh trắc gợi sự vất vả nhọc nhằn.

- Nhớ phần đông những khu nhà ở như trôi bập bềnh trong không khí sương rừng mưa núi, mưa giăng đầy đổi thay thung lũng thành “xa khơi”.

- Nhớ âm nhạc “gầm thét” của thác dữ, giờ gầm gào của loại hổ dữ thấp thỏm vồ người mọi khi chiều đến, đêm về. Thời hạn buổi chiều, về tối lại càng nhấn mạnh thêm cảm xúc hoang sơ của vùng “sơn lâm láng cả cây già”. Phần đa từ ngữ cùng hình hình ảnh nhân hóa được đơn vị thơ áp dụng để đánh đậm tuyệt vời về một vùng núi hoang vu dữ dội. 

-> bức ảnh của núi rừng miền Tây nhiều được vẽ bởi bút pháp vừa hiện tại thực, vừa lãng mạn, vừa giàu chất họa lại giàu chất nhạc. Nét vẽ vừa gân guốc, dạn dĩ mẽ, dữ dội nhưng lại cũng tương đối mềm mại tạo cho vẻ đẹp hài hòa cho bức tranh thiên nhiên vừa kinh hoàng hung vĩ, vừa lãng mạn thơ mộng.

* Nỗi lưu giữ về bè phái và phần đa kỉ niệm trê tuyến phố hành quân:

- Nhớ cảm giác lãng mạn về tuyến phố hành quân trong tối như đi trong mùi hương hoa và tia nắng “hoa về trong tối hơi”, nhớ mẫu tếu táo, lạc quan trong cực khổ với vẻ rất đẹp hồn nhiên qua biện pháp nói hóm hỉnh “súng ngửi trời”. Quang đãng Dũng sẽ gợi được “chất lính” trẻ trung, vẻ tươi mới, sức sinh sống dạt dào trong thâm tâm hồn của tín đồ lính Tây Tiến vốn xuất thân từ những giới trẻ trí thức trẻ Hà Nội.

- Nhớ những người đồng đội đã bửa xuống cơ mà không bi luỵ. Nỗi mất mát, niềm cảm thương được nói bởi giọng thơ ngang tàng, kiêu hãnh “gục mặt súng mũ xem nhẹ đời”.

- Nhớ cảm xúc quân dân giữa những người bộ đội Tây Tiến với đồng bào tây-bắc “Nhớ ôi… thơm nếp xôi”. Họ dừng chân nơi xóm núi sau chặng đường dài vất vả, bọn họ quây quần trong nụ cười ấm áp, sự sung sướng bên phần đa nồi cơm còn thơm làn gạo mới. Lưu giữ ôi!- nỗi nhớ da diết, đằm thắm, sự kết nối tình nghĩa thủy chung, một trong những con bạn miền tây-bắc của giang san với bộ đội kháng chiến.

=> Đoạn thơ chỉ với khúc đi dạo đầu của một bản nhạc về nỗi nhớ, song cũng sẽ kịp khắc ghi những vẻ đẹp rất riêng của vạn vật thiên nhiên núi rừng Tây Bắc. Trên nền của bức tranh thiên nhiên dữ dội mà thơ mộng ấy, những người lính Tây Tiến hiện hữu can trường anh dũng nhưng cũng thơ mộng hào hoa. Sự đính bó ở trong nhà thơ với thiên nhiên và con người nơi ấy là biểu hiện của tấm lòng đính bó cùng với quê hương, đất nước. Đồng thời là tấm lòng trĩu nặng trĩu yêu mến của quang đãng Dũng với những người dân đồng đội, đồng minh của mình.

2/ Ý chính Đoạn 2 bài xích Tây Tiến 

“Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa….

Trôi làn nước lũ hoa đong đưa

Nhớ phần nhiều kỉ niệm đẹp nhất về tình quân dân vào đêm liên hoan tiệc tùng và cảnh sông nước miền Tây thơ mộng.

Những kỉ niệm về tình quân dân đặm đà qua mọi đêm lễ hội văn nghệ đậm màu sắc lãng mạn, trữ tình

- Đêm liên hoan được diễn đạt bằng những chi tiết lãng mạn:

+ Đêm tiệc tùng, lễ hội như đêm hội giao duyên, đêm tân hôn của các cặp người thương (hội đuốc hoa)

+ Nhân vật trung trung tâm của tối hội là những đàn bà Tây Bắc giữa những bộ trang phục và vũ điệu vừa lộng lẫy, vừa e thẹn, tình tứ. 

+ ánh nhìn trẻ trung, ngỡ ngàng, ngạc nhiên, say mê vui miệng của những người lính Tây Tiến trước vẻ rất đẹp phương xa.

Bằng văn pháp tài hoa, lãng mạn, thi trung hữu nhạc,tác giả sẽ làm rất nổi bật vẻ đẹp giàu phiên bản sắc văn hoá, phong tục của đồng bào vùng biên giới cùng cảm tình quân dân mặn mòi và trọng tâm hồn lạc quan yêu đời, yêu cuộc sống đời thường của người lính Tây Tiến

Vẻ đẹp nhất của con fan và cảnh thiết bị miền tây-bắc trong chiều sương bên trên sông nước Châu Mộc

- Cảnh sông nước Tây bắc 

+ không gian trên chiếc sông, cảnh vật Châu Mộc tồn tại thật mờ ảo, mộng mơ nhuốm color cổ tích, huyền thoại.

+ nổi bật lên trên bức ảnh sông nước là dòng dáng mượt mại, uyển đưa của thiếu nữ Tây Bắc trên phi thuyền độc mộc.

+ Những bông hoa rừng cũng tương tự đang đong chuyển làm duyên trên làn nước lũ. 

+Những bông lau ven rừng như bao gồm hồn với gợi nhớ da diết. 

- Nỗi nhớ da diết, tự hỏi cũng chính là tự xác minh “có nhớ, tất cả thấy…”

=> văn pháp lãng mạn, gợi tả, cảm hứng trữ tình, nỗi nhớ domain authority diết, mô tả tình yêu, sự gắn bó với thiên nhiên, cuộc sống, con fan miền Tây.

3/ Ý chính Đoạn 3 bài Tây Tiến: 

Bức tượng bạn lính Tây Tiến bạt mạng với thời gian

Đoạn thơ triệu tập vào xung khắc họa hình ảnh người lính Tây Tiến bởi bút pháp lãng mạn nhưng mà không bay ly hiện thực với cảm hứng bi tráng.

- Vẻ đẹp lẫm liệt, kiêu hùng, hào hoa, lãng mạn: 

+ Sẵn sàng đối mặt với rất nhiều khó khăn, thiếu thốn, bệnh dịch tật: body tiều tuỵ bởi vì sốt rét mướt rừng của bạn lính Tây Tiến : không mọc tóc, xanh màu sắc lá

+ trong gian khổ, hình tượng bạn lính Tây Tiến vẫn chỉ ra với tầm dáng oai phong, lẫm liệt, vẫn choàng lên cốt cách, khí phách hào hùng, dũng mạnh mẽ: xanh màu lá, dữ oai hùm

+ Trong đau đớn nhưng:

~ vẫn hướng tới nhiệm vụ chiến đấu, vẫn “mộng qua biên giới” - mộng chiến công, khát khao lập công; 

~ “mơ tp. Hà nội dáng kiều thơm” - mơ về, ghi nhớ về dáng hình kiều diễm của người thiếu nữ đất tp hà nội thanh lịch. 

Những hình hình ảnh thơ trình bày tâm hồn mộng mơ, hữu tình của bạn lính - phần đông chàng trai ra đi tự đất hà nội thủ đô thanh lịch. Phần đông giấc “mộng” cùng “mơ” ấy như tiếp thêm sức mạnh để những anh vượt đau khổ để lập yêu cầu nhiều chiến công.

- Vẻ đẹp bi tráng:

+ những người dân lính con trẻ trung, hào hoa kia gửi thân mình nơi biên cương xa xôi, chuẩn bị tự nguyện hiến dưng “Đời xanh” mang lại Tổ Quốc mà không còn tiếc nuối.

+ Hình hình ảnh “áo bào nỗ lực chiếu” là biện pháp nói phong cách hóa sự quyết tử của tín đồ lính Tây Tiến.

+ chúng ta coi tử vong tựa lông hồng. Sự quyết tử ấy vơi nhàng, lừ đừ như quay trở lại với khu đất mẹ: “anh về đất”.

+ “Sông Mã gầm lên khúc độc hành” : Linh hồn bạn tử sĩ kia hoà thuộc sông núi. Dòng sông Mã đã tấu lên khúc nhạc độc tấu đau thương, hùng tráng để tiễn người lính vào cõi bất tử: Âm hưởng dữ dội tô đậm chiếc chết bi thảm của tín đồ lính Tây Tiến.

+ 1 loạt từ Hán Việt: Biên cương, viễn xứ, chiến trường, độc hành… gợi không khí tôn nghiêm, long trọng khi nói về sự việc hi sinh của tín đồ lính Tây Tiến.

=> Hình ảnh người bộ đội Tây Tiến phảng phất vẻ đẹp mắt lãng mạn mà bi ai của fan tráng sĩ hero xưa.

4/ Ý chính Đoạn 4 bài xích Tây Tiến đoạn thơ còn lại

- khẳng định vẻ đẹp lòng tin của bạn lính Tây Tiến so với thời đại và đối với lịch sử:

+ Vẻ đẹp niềm tin của người vệ quốc quân thời kì đầu phòng chiến: một đi không trở lại, ra đi không hẹn ngày về. 

+ Vẻ đẹp của fan lính Tây Tiến đang còn mãi với thời gian, với lịch sử vẻ vang dân tộc, là hội chứng nhân đẹp tươi của thời đại chống thực dân Pháp.

- nhiều từ tín đồ đi không hẹn ước thể hiện lòng tin quyết ra đi không hẹn ngày về. Hình hình ảnh đường lên thăm thẳm gợi lên cả một chặng đường gian lao của đoàn quân Tây Tiến.

Xem thêm: Nghị Luận Xã Hội 200 Chữ Về Hiện Tượng Xả Rác Bừa Bãi Của Học Sinh

Vẻ đẹp bất tử của fan lính Tây Tiến được diễn tả ở âm hưởng, giọng điệu của tất cả 4 loại thơ. Hóa học giọng thoáng ảm đạm pha lẫn chút bâng khuâng, tuy nhiên chủ đạo vẫn luôn là giọng hào hùng đầy khí phách.