Tất cảToánVật lýHóa họcSinh họcNgữ vănTiếng anhLịch sửĐịa lýTin họcCông nghệGiáo dục công dânTiếng anh thí điểmĐạo đứcTự nhiên với xã hộiKhoa họcLịch sử và Địa lýTiếng việtKhoa học tập tự nhiênHoạt hễ trải nghiệm, phía nghiệpHoạt rượu cồn trải nghiệm sáng sủa tạoÂm nhạcMỹ thuật


Bạn đang xem: Em đã từng gặp ông tiên trong những câu chuyện cổ dân

*

Em vẫn từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy mô tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình.


*

ban đêm hôm đó, ở thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một câu chuyện cổ tích: Ngày xửa ngày xưa…..cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần tiên sống lẫn lộn thân loài người. Rồi giấc mơ dến cùng với tôi tự thời gian nào với điều kì dị là trong niềm mơ ước tôi đã chạm mặt một ông tiên tương đồng ông nước ngoài tôi sẽ mất.

Ông tiên này còn có bộ râu thật đẹp, năm chòm suôn mượt, tệ bạc trắng như râu mấy chú hát tuồng xuất xắc đeo. Da dẻ ông hồng hào, tôi quan giáp kĩ thấy ông chưa có nếp nhăn làm sao cả. Chần chừ ông đã từng nào tuổi rồi mà hai con mắt ông còn tinh nhanh lắm. Khuôn khía cạnh ông phúc hậu, nhân từ, nhìn tôi như nhìn thấy cháu ruột của mình. Ông mặc bộ đồ áo trắng, white lắm, chưa hẳn bằng vải vóc mà trong khi bằng mây khói thì phải. Tóc của ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xoã xuống hai bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi đánh Chà khi gió mùa rét kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm giác gặp lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp cùng lí nhí : “Chào ông ạ!” Ông cười thật to, có tác dụng tôi lag cả người. Cây phất trần đưa qua đưa lại bên trên đầu tôi tạo nên tôi có cảm hứng thật dễ dàng chịu. Giọng ông ôn tổn, tình cảm: “Ta chưa hẳn là ông ngoại của con, ta là ông Bụt vào truyện Tấm Cám đây. Ta đã trợ giúp rất không ít người bằng phép thuật của mình. Đó là những người dân đau khổ, chịu nhiều áp bức bất công. Trách nhiệm của ta đấy bé ạ!” Tôi mong muốn ông hỗ trợ những đứa trẻ nghèo khổ chưa được mang đến trường, mọi đứa nhỏ nhắn bất hạnh, mồ côi, hồ hết mảnh đời tội nghiệp đang cần những bàn tay phù trợ như ông. Với một điều nữa nhờ ông nhắn kỳ lạ với ông nước ngoài tôi rằng: tôi cực kỳ nhớ ông nước ngoài và cố gắng học thật giỏi, sống thật ngoan để ông ngoại bên dưới suối kim cương được im lòng cùng vui vẻ. Ông tiên cười thật hiền cùng nói sẽ làm được hầu như điều tôi ước ao muốn.

“Chà! loài muỗi cắn cầm mà con nhỏ xíu ngủ ngon thật”. Giờ đồng hồ bà ngoại tôi kéo tôi trở về với thực tại. Tôi siêu tiếc vì không được nói chuyên các với ông tiên, nhưng lại qua niềm mơ ước nầy tôi lại thêm yêu mến ông, cho dù trong tôi vẫn tồn tại lảng vảng một câu hỏi: bao gồm thật là đã gồm ông tiên không nhỉ?


Đúng 0
phản hồi (4)


Xem thêm: Vì Sao Đảng Ta Xác Định Phát Triển Giáo Dục Đào Tạo Khoa Học Và Công Nghệ Là Quốc Sách Hàng Đầu

*

Kí ức tuổi thơ như mẫu thác bạo dạn mẽ, cuốn tôi về cùng với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổithơ tôi đính với lời kể của mẹ, của bà, với bạn nữ tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là phần đa lần vấpngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện nay ra, ban cho một điều ước diệu kì. Cùng bâygiờ, vào mơ tôi đang trôi về dòng ngày trẻ em ấy để được gặp gỡ ông tiên hiền từ của tôi.Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi cất cánh lên cao, cao hơn nữa cả đều nóc nhà, hàngcây yên lìm bên dưới, tiếp xúc với một tầng mây mềm với ấm: "Chào mừng con đến với thếgiới của các ước mơ". Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.Ồ, cơ chẳng buộc phải là ông Tiên sao? làm sao tôi nhầm được hình trơn thân thươngmà chị em và bà vẫn thường tốt kể. Ông cao cùng trông nhỏ xíu gầy cơ mà nước da hồng hào,khoẻ mạnh, gương mặt phúc hậu. Mái đầu trắng như cước được búi cao gần ngay cạnh đỉnh đầu.Chòm râu cũng trắng giống như mái tóc, nhiều năm tới tận đầu gối, trông xa như một cái nướcbạc. Ông vận một bộ quần áo màu vàng, bao hàm đường vân white kéo thành vệt như Kí ức tuổi thơ như cái thác dạn dĩ mẽ, cuốn tôi về cùng với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổithơ tôi đính với lời nhắc của mẹ, của bà, với phụ nữ tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là đa số lần vấpngã ngồi khóc rưng rức, mong đợi ông tiên hiện ra, ban cho một điều mong diệu kì. Và bâygiờ, trong mơ tôi đang trôi về loại ngày trẻ em ấy nhằm được gặp ông tiên nhân từ của tôi.Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi cất cánh lên cao, cao hơn nữa cả hầu hết nóc nhà, hàngcây yên ổn lìm bên dưới, chạm với một tầng mây mềm cùng ấm: "Chào mừng nhỏ đến với thếgiới của rất nhiều ước mơ". Một giọng trầm nóng vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.Ồ, cơ chẳng buộc phải là ông Tiên sao? làm sao tôi nhầm được hình nhẵn thân thươngmà chị em và bà vẫn thường tốt kể. Ông cao cùng trông bé gầy nhưng nước domain authority hồng hào,khoẻ mạnh, khuôn mặt phúc hậu. Mái đầu trắng như cước được búi cao gần ngay cạnh đỉnh đầu.Chòm râu cũng trắng giống như mái tóc, nhiều năm tới tận đầu gối, trông xa như một cái nướcbạc. Ông vận một bộ áo xống màu vàng, bao gồm đường vân trắng kéo thành vệt nhưsương cùng đi một song hài mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Một tầm vóc nhàn nhã,thanh tao.Ông bước lại sát tôi, dáng đi cấp tốc nhẹn.Tôi ngước lên để xem ông rõ hơn. Ánh đôi mắt ông ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiềntừ. Đôi lông mày trắng với dài rủ xuống. Ông mỉm cười, nhằm lộ hàm răng black nhánh."Ông ơi, sao ông chỉ giúp sức người chạm chán khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao nhỏ ngã đau, khócmà ông không hiện lên?" – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười của ông sao giống nụ cười củaông ngoại tôi đang mất cố kỉnh cơ chứ? Ông đưa ngón tay dài khẽ gạt gai tóc con thoát khỏi mặt tôi.Bàn tay êm ấm của ông vuốt má tôi "Tại vì ông hay bất kể thần thánh nào không giống cũng đềubước ra từ mong mơ và hy vọng của nhỏ người".Ánh mắt ông ngời sáng, chòm râu bạc đãi khẽ rung rinh. – "Người bất hạnh gặp phảinhiều âu sầu nhưng mơ ước vươn lên tìm hạnh phúc, tìm công lí luôn rực cháy. Vày vậy,ông hỗ trợ để họ tất cả thêm nghị lực. Việc giúp sức của ông chỉ như sự khích lệ, cổ vũ họmà thôi".À hoá ra là như vậy!Ánh phương diện trời rọi qua cửa sổ, phản vào mặt làm cho tôi thức tỉnh khỏi giấc mộng.Nhưng hình hình ảnh ông Tiên hiền khô và đa số lời ông nói vẫn vang vọng vào tôi. Ông ơi,con đọc rồi ạ. Cổ tích ko thể vươn lên là những niềm mơ ước thành sự thật nhưng nó sẽ khởi tạo raniềm tin, niềm hy vọng để ta cố gắng vươn lên.