

Khi 1 thời kỳ đặc biệt đen tối ùa đến với người nghệ sĩ nổi tiếng luôn bất ổn, Van Gogh vẫn dành thời gian trong một công ty thương. Vào thời gian ở viện, ông nhớ hy vọng vùng nông xã Hà Lan cơ mà mình từng to lên. Như Bakker viết trong danh mục ra mắt về triển lãm, Van Gogh bật mý với fan em trai rằng lúc bị bệnh, ông đã nhận thức thấy ngôi công ty và vườn ở Zundert trong trái tim khảm mình.
Trước đó, ông sẽ vẽ cảnh tượng ấy từ ký kết ức vào một tranh ảnh có mẹ và em gái đứng giữa căn vườn đầy hoa, trong các số đó có hoa thược dược và hướng dương. Về sau, ông tưởng tượng vấn đề ghép đôi bức chân dung của Madame Roulin cơ mà ông vẽ – có tên La Berceuse (1888-1889) – cùng với hai cửa nhà hoa hướng dương của mình. Bức tranh ấy là chân dung vk của của một bạn bạn, cho biết thêm hình ảnh người thanh nữ ngồi nhàn rỗi trên phông nền hình mẫu thiết kế phong phú. Van Gogh tưởng tượng Madame Roulin bên hai bức ảnh hoa hướng dương để tạo thành một tranh ảnh ghép ba (triptych), giống như Đức Trinh chị em được đóng khung vì những bó hoa rực rỡ.
Bạn đang xem: Bức tranh hoa hướng dương
Hoa phía dương, thứ mà Van Gogh từng xem là vật trang trí, đã trở thành một thứ gần như thiêng liêng, một hình tượng đại diện cho thiết yếu ánh sáng, ưng ý của một cuộc sống đời thường trung thực thân lòng từ bỏ nhiên. đơn vị thơ với nhà phê bình của chủ nghĩa thay mặt Gabriel-Albert Aurier viết trên tờ Mercure de France, cho rằng hoa phía dương của Van Gogh chứa đựng một ý tưởng mạnh mẽ, cho biết thêm “niềm mê mẩn đầy ám ảnh của nghệ sĩ đối với cái đĩa khía cạnh trời, thứ mà lại ông trìu mến để cho chúng tỏa sáng trên thai trời bùng cháy rực rỡ của chủ yếu mình; cùng lúc đó, đối với ‘mặt trời còn lại’- ngôi sao 5 cánh thực thứ – hay chủ yếu bông hoa phía dương long lanh ông đang vẽ đi vẽ lại không mệt mỏi, chẳng khác nào được tôn sùng như một kẻ độc thần.“
Van Gogh từng viết rằng loài hoa ấy thật sự đại diện cho một ý tưởng: lòng biết ơn.
Xem thêm: Nhà Huấn Luyện Tài Ba 5.0 - Trở Thành Nhà Huấn Luyện Pokemon Tài Ba
Ông từng viết cho tất cả những người em gái vào khoảng thời gian 1890 rằng, số đông bức tranh của chính bản thân mình “gần như là tiếng gào thét thống khổ trong những khi cũng tượng trưng mang lại lòng hàm ơn bởi hình ảnh hoa phía dương mộc mạc”. Đó là một trong những hình hình ảnh đã mang lại sự dễ dàng chịu, thân quen và là thứ cơ mà ta rất có thể tưởng tượng như vầng sáng và dáng vẻ mang ý nghĩa quan trọng tốt nhất định, củng cố ý thức của ông trong quãng thời gian khốn khó.